Trang

25/11/2020

Tiểu Thư (Miss) - Chương 9

    Chương 9:

 

    "Ừ. . . . . . Được." Đinh Nghệ gật đầu.

    Cô bị bịt mắt, cảm thấy đầu ngón tay Hải Linh chạm đến ngực cô, cởi ra từng cúc từng cúc áo sơ mi. Hải Linh nâng tay cô lên, cô cũng rất ngoan ngoãn, mặc cho Hải Linh cởi chiếc áo sơ mi mỏng manh ra sau lưng.

    Lòng bàn tay Hải Linh áp vào bả vai cô, trượt về phía tấm lưng trần. 

    Đinh Nghệ thoáng run rẩy, rốt cuộc đè tay cô ấy lại, môi mấp máy: "Đợi chút." 

    Hải Linh dừng tay, nhẹ giọng hỏi: "Không cởi nội y sao?" 

    Đinh Nghệ lắc đầu: "Không phải, tháo bịt mắt giúp tôi trước đã."

    "Được."

    Ánh đèn đột nhiên chiếu đến có chút chói mắt. Đinh Nghệ lại híp mắt một hồi, rồi mở ra. Giương mắt nhìn, là dáng vẻ nghiêm túc của Hải Linh. 

    Một sợi tóc rũ xuống sườn mặt, lộ ra vẻ dịu dàng như người phụ nữ của gia đình. Dáng vẻ không trang điểm của cô làm mất đi phần phong trần dung tục, thêm phần quyến rũ mê người.

    Hải Linh chăm chú thoa tinh dầu giúp Đinh Nghệ, đột nhiên phát hiện Đinh Nghệ đang nhìn cô, gò má ửng đỏ, cười duyên nói: "Làm gì vậy?"

    Đầu óc Đinh Nghệ trống rỗng, tầm mắt như sinh ra sức mạnh, câu lấy đôi môi son của Hải Linh, không ngừng kéo cô lại gần, cô muốn thoát khỏi sức hấp dẫn từ đôi môi kia, nhưng đợi đến lúc kịp phản ứng, môi đã chạm vào mềm mại, nhìn Hải Linh gần ngay trước mắt đang sửng sốt, cô không nhịn được thử mút hai bờ môi kia, đúng như dự đoán, mềm mại thơm ngọt.

    Hải Linh hơi ngọ ngoạy một chút.

    Đinh Nghệ nằm trên giường, tay câu lấy gáy Hải Linh, không cho Hải Linh tách ra. Nụ hôn của cô rất vụng về, thậm chí còn gấp gáp muốn khai phá đôi môi Hải Linh. 

    Hải Linh vốn chống cự rất yếu ớt cũng đã từ bỏ, nhắm mắt lại, khẽ hé môi, đón nhận đầu lưỡi Đinh Nghệ luống cuống không biết làm gì. Đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi, tiếng nước ái muội át đi tiếng máy điều hòa cũ kĩ bất lực thổi phù phù. Đinh Nghệ được Hải Linh dẫn dắt, mơ mơ hồ hồ, phảng phất như bay lên không trung. 

    Mãi đến khi tay Đinh Nghệ sờ lên ngực Hải Linh, Hải Linh mới phản ứng lại, tách khỏi môi Đinh Nghệ. Hải Linh ngập ngừng đẩy tay Đinh Nghệ ra: "Đừng. . . . . ."

    Môi cô bị hôn đến đỏ tấy, ánh mắt lấp lánh nước, động tác đẩy Đinh Nghệ lộ ra vẻ ỡm ờ chống cự. Đôi đồi núi căng tròn, được khắc họa rõ ràng dưới chiếc áo đồng phục. Đinh Nghệ hệt như đã say, kéo cánh tay Hải Linh, kéo cô ấy lên người mình. 

    Hải Linh kinh ngạc nhìn vào mắt Đinh Nghệ, ánh mắt kia làm cô cảm thấy xa lạ.  nằm sấp trên người Đinh Nghệ, tay vịn lên bả vai trơn bóng của cô ấy.

    Chung Kỳ từng nói: Đinh Nghệ thuộc kiểu người không dễ hạ quyết tâm, nhưng nếu hạ quyết tâm rồi, thì sẽ không quay đầu lại nữa. 

    Thoáng nghe đây có vẻ là ưu điểm. Dẫu sao khoảnh khắc khi cô nhét ra giường vào túi cũng đã biết hôm nay mình muốn làm gì, chuẩn bị làm gì. 

    Đinh Nghệ mạnh hơn Hải Linh rất nhiều. Cô ôm Hải Linh, không cho cô ấy ngồi dậy, trong đầu chợt hiện lên những thứ tra được trên mạng, đủ loại tư thế giữa hai người phụ nữ. 

    Một tay cô giữ lưng Hải Linh lại, một tay khác lần mò về giữa hai chân cô ấy.

    Đôi môi khẩn trương đến phát khô. Đinh Nghệ thử thăm dò vuốt ve chỗ đó, cách lớp vải, có một thế giới mềm mại thần bí. 

    Hải Linh lúc vừa bắt đầu còn hơi ngơ ngác, mãi đến khi đôi tay run run rẩy rẩy kia duỗi vào giữa hai chân cô, cô mới hiểu được Đinh Nghệ muốn làm gì.

    Cô chậm rãi cởi cúc áo. Tuyết nhũ mỹ miều bật ra trước mặt Đinh Nghệ. dưới chiếc bụng phẳng lì có một cụm rậm rạp thần bí, như có như không chảy ra dục vọng ướt át.

    Bây giờ lập tức cho cô ấy, bởi vì cô ấy muốn. Hải Linh cắn môi, nắm lấy tay Đinh Nghệ đè lên ngực mình. 

    Đinh Nghệ nhớ đến giấc mơ của mình. Cô khẩn trương đến mức run run, bắt lấy vùng đồi núi trắng như tuyết này, nhìn thấy quả anh đào trên đỉnh dần dần cứng lại giữa kẽ tay.

    Dáng vẻ Hải Linh ngửa đầu thở dốc, tựa như lấp đầy khoảng trống còn thiếu trong giấc mơ của cô.

    Không kịp đi lấy ra giường đã chuẩn bị trước, ngón tay Đinh Nghệ đã tiến vào một nơi ấm áp. Xúc cảm kì diệu, kích thích cô đến nỗi rùng mình, cô cuối cùng cũng tiến vào cơ thể một cô gái. 

    Không kịp suy nghĩ trên chiếc giường mát xa này đã từng xảy ra chuyện gì, cũng không kịp cân nhắc chính mình có chút bệnh ưa sạch sẽ, Đinh Nghệ ôm Hải Linh, một lần lại một lần, không biết thoả mãn mà đòi hỏi. 

    Hải Linh cắn môi, kiềm chế tiếng rên rỉ sắp tràn ra khỏi miệng. Lần đầu cô như vậy với phụ nữ. Cao trào hiếm thấy bao năm qua đang lao đến mãnh liệt nhờ ngón tay sát phạt tứ tung của Đinh Nghệ.

    Cô cắn môi, rúc vào ngực Đinh Nghệ, cảm nhận sự thỏa mãn mà Đinh Nghệ dành cho cô. Cô không dám lên tiếng, sợ Đinh Nghệ chán ghét bộ dạng dâm đãng của mình.

    "Để tôi mát xa cho cô." Hải Linh tự lau một chút, từ trong vòng tay Đinh Nghệ ngồi dậy, mặc quần áo vào. Tinh dầu trên người Đinh Nghệ gần như đã bay sạch trong trận dây dưa vừa rồi, Hải Linh cúi đầu, thoa lên người cô. Đinh Nghệ vắt cánh tay trắng nõn lên trán, bộ ngực còn đang lên xuống phập phồng. 

    Trong không khí có vị tanh sau hoan ái.

    "Tôi. . . . . . Vẫn chưa biết tên cô." Hải Linh cúi đầu nói.

    "Đinh Nghệ. Đinh một ngang một sổ, Nghệ trong nghệ thuật." Tầm mắt Đinh Nghệ bị cánh tay che khuất, hơi khàn giọng đáp.

    "Ừm, hay," Hải Linh đáp lại một câu, sau đó tựa như có chút thẹn thùng gật đầu, "Tôi nhớ rồi. Lật người lại đi, đấm lưng cho cô."

    Tay nghề Hải Linh thật không tệ. Đinh Nghệ cắm đầu làm việc với máy tính lâu ngày, xương cổ và eo đều bất ổn, vừa rồi cánh tay lại vất vả, bây giờ thoải mái đến mức muốn rên thành tiếng.

    "Xong rồi." Hải Linh vuốt tấm lưng trắng nõn của cô, nói.

    Đinh Nghệ ngồi dậy, tóc dài hơi rối. Cô vuốt ngược mái tóc lên, sau đó nhìn Hải Linh nói: "Bao nhiêu tiền?" 

    Vẻ mặt tươi cười của Hải Linh đông cứng: "Tiền?" 

    Đinh Nghệ cúi đầu, ngón tay thon dài m khóa ví tiền. Ngón tay hơi dính, là dịch của Hải Linh còn lưu lại.

    "Mát xa thêm cả chuyện kia, bao nhiêu tiền?"


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chương mới nhất

Quý cô pháp y thân yêu của tôi - Chương 7