Chương 11:
"Khoan," lúc sắp tắt đèn, Chung Kỳ đột nhiên réo Đinh Nghệ.
"Sao vậy?" Đinh Nghệ khó hiểu nhìn cô.
Chung Kỳ làm bộ đẩy mắt kính như Conan: "Có vấn đề. Cái gì trên cổ cậu đó?"
"Cổ tớ?" Đinh Nghệ ngơ ngác nhận chiếc gương Chung Kỳ đưa, vén tóc quay về phía ánh đèn nhìn thử, tức khắc đỏ rực cả mặt. Hai bên dưới cằm còn cả trên yết hầu, đều có dấu bầm. Cô cũng quên mất Hải Linh hôn lên cổ cô thế nào.
"Đấy, đã xảy ra chuyện gì?" Bộ dáng Chung Kỳ như bức cung.
"Không có gì. . . . . ." Đinh Nghệ chột dạ nói.
"Với tớ mà cũng không nói thật?" Chung Kỳ bĩu môi.
Đinh Nghệ nhìn cô nàng. Thật ra thời đại học, người theo đuổi Đinh Nghệ cũng cực kì nhiều. Nhưng Đinh Nghệ đều lấy lí do này lí do nọ khéo léo từ chối, hoặc là giả vờ không nhận ra.
Nam sinh ở bên ngoài khổ sở trồng cây si, hát tình ca đến khàn cả giọng, bóng bay cũng bay mất dạng, nến đốt bãi cỏ cháy thành hố, cuối cùng bị ghi tên, phê bình trước toàn trường, Đinh Nghệ mới biết người này tỏ tình với mình.
Mỗi lần có người như vậy xuất hiện, kí túc xá các cô đều sẽ tóm Đinh Nghệ ra trêu ghẹo. Đối mặt với sự hò hét của bọn họ, vẻ mặt Đinh Nghệ lúc nào cũng mù tịt, trông như chuyện không liên quan gì đến mình.
Phản ứng này của cô lần nào cũng làm mấy cô gái cười càng rộ hơn.
Chung Kỳ nhìn cô lắc đầu: "Không đúng, cậu có vấn đề. Cậu hoảng cái gì hả?"
Đinh Nghệ nghiêm túc nhìn cô: "Thật sự không có gì, thì là. . . . . . Mất nụ hôn đầu thôi mà."
"Hả?" Chung Kỳ trợn tròn mắt, "Bạn nữ trên mạng? Cướp mất nụ hôn đầu của cậu?"
Đối mặt với cái nhìn tò mò của Chung Kỳ, ánh mắt Đinh Nghệ khẽ lay động. Hải Linh chẳng những là con gái, lại còn làm nghề "đó". Liệu Chung Kỳ có lôi cô thẳng đến bệnh viện kiểm tra thân thể không đây? Thậm chí, xem thường cô?
Đây là cô "chơi gái" đó.
"Bạn nam trên mạng." Đinh Nghệ nói, "Lúc đó lừa cậu thôi."
"Hả?" Chung Kỳ tiêu hóa giây lát, có vẻ phấn khích, "Thật không ngờ đóa hoa cao lãnh như cậu đây cũng bị người ta hái mất. Có ảnh bạn trên mạng không? Đẹp trai không?"
Bịa một câu nói dối, liền phải dùng vô số câu nói dối để chu toàn.
"Không có ảnh," Đinh Nghệ nói, ngẫm nghĩ như thật sự có chuyện đó, "Cũng tạm thôi."
"Vậy thì phát triển thêm đi chứ. . . . . . Có thời gian nhớ hẹn tớ đi ăn cơm chung. . . . . . Tớ vẫn muốn xem thử dáng vẻ anh ta ra sao đây. . . . . ."
Trong hẻm lại vang lên tiếng kéo cửa cuốn, đám người vùng vẫy bên bờ túng quẫn lại rúc về cái "ổ" đen thùi lùi kia, cạnh đó để chiếc xe điện giao đồ ăn hoặc là bày cái bếp chiên bánh.
Tiệm mát xa trong hẻm mở cửa đón khách thâu đêm suốt sáng, màn hình LED nhỏ chớp nháy, dòng chữ rườm rà, phối màu cẩu thả hiện lên "chuyên gia xoa bóp", "dưỡng sinh quán" đủ kiểu.
Lúc Hải Linh từ trong tiệm bước ra đã gần hai giờ. Cô đã tẩy trang, khoác một lớp váy chống nắng bên ngoài, vuốt khóe miệng sưng đỏ, lông mày khẽ nhíu lại.
Chu Mân khóa cửa xong, qua kéo cánh tay cô, khẽ nói: "Giờ em nói không làm là có thể lập tức không làm à? Ở đây ai không biết em dính tới chuyện này, bây giờ em nói không làm, là phá luật đó."
Hải Linh cúi đầu không nói, sợi tóc bên sườn mặt bay bay theo gió đêm.
Chu Mân nhìn cô thở dài: "Em và em gái tôi bằng tuổi, cũng 25. Giờ nó còn đang học cao học."
Hải Linh khịt khịt mũi, ngẩng đầu nói: "Chị Chu, cảm ơn nha. Vừa rồi nếu không có chị, chắc chắn quản lý sẽ bắt em miễn phí cho tên đàn ông kia. . . . . ."
Chu Mân ngắt lời cô: "Bất luận nói thế nào, khách cũng không thể đánh người. Không cần cám ơn tôi, em cứ nói thật với tôi đi, em có dính đến chuyện yêu đương không?"
Hải Linh ngẩn người giây lát, mắt nhìn theo con mèo đi ngang qua đầu hẻm, thỏ thẻ: "Ai lại để ý đến em chứ.
251124 00:28
Trả lờiXóaDo hoàn cảnh thui
Trả lờiXóaTội Hải Linh của em😢
Trả lờiXóa